HAI ANH EM

CARI VÀ MINH HY

Trong đêm, từ khung cửa sổ trắng nhìn ra, những mái tôn màu sắc cũ kĩ của những nhà máy công nghiệp đã không còn trông thấy rõ nữa. Phía bên kia dãy nhà là những con đường thấp thoáng ánh đèn vàng mờ ảo, điểm một vài tấm biển quảng cáo trắng của những quán ăn vắng khách qua lại. Những tán cây xanh ven vỉa hè nhô lên như những khối đen đậm đặc. Không còn thấy những căn chung cư ố sơn ngã màu, cũng không còn thấy dãy sương mù giăng ngang đường chân trời mờ ảo, Ri thốt lên: “Ôi thành phố êm đềm của tôi!”. Thằng nhỏ đứng kề bên cũng “ê ê a a…” vài tiếng, như muốn nói điều gì đó đồng cảm với ông anh hơn bốn tuổi của mình. Thằng nhỏ đứng nhón hết cỡ trên những chồng gối đặt sát bậu cửa, cố nhìn ra một lúc. Sau đó, hai anh em quay lại với đống đồ chơi ngổn ngang trong nhà.

Get 30% off your first purchase

X